Năm nọ, 3 đối thủ, Mỹ, Việt Nam, và Trung Quốc đều lọt vào vòng chung kết thi vẽ quốc tế. Rút kinh nghiệm từ trước (Trạng Quỳnh vẽ rồng đất với TQ), phía Mỹ dặn nữ hoạ sỹ phải đề phòng anh chàng hoạ sỹ của VN.Họ lên phương án sẽ bắt chước hoạ sỹ VN để tránh bị chơi xỏ.
Ðến ngày thi, sau 3 tiếng trống, hoạ sỹ TQ cặm cụi vẽ được một con hổ rât oai phong. Ðến lượt anh chàng VN, chẳng nói chẳng rằng, tụt luôn quần, nhúng mông vào chậu màu rồi ngồi lên giấy vẽ. Nữ hoạ sỹ Mỹ thấy vậy, cũng bắt chước, tụt quần nhúng mông vào chậu màu và ngồi lên tờ giấy.
Ðến lúc công bố giải, thấy Vn được nhất vì vẽ nhanh và đẹp, phía Mỹ bèn kiện :”Tại sao cũng vẽ giống nhau mà VN lại được nhất?”. Ban giám khảo trả lời: “Vì VN vẽ quả cà chua có cuống, còn phía Mỹ vẽ quả cà chua không cuống”. !!!!!!!!
————————————————————————-
Giờ giải lao tại hội thảo ngôn ngữ quốc tế, các giáo sư nói chuyện với nhau về hiện tượng đồng âm. Người đến từ nước Anh nói:
– I can can a can (Tôi có thể làm một cái hộp).
Giáo sư tiếng Pháp nói:
– La souris sourit sous le riz (Con chuột cười dưới gạo).
Ví dụ của vị giáo sư Trung Quốc là:
– Đồng tử du đồng, đồng tử lạc (Cậu bé dạo chơi trên đồng bị trái ngô rụng phải).
Đến lượt mình nhà ngôn ngữ học Việt Nam xổ ra một tràng:
– Bữa qua, qua nói qua qua mà qua hổng qua. Qua hôm nay, qua hổng nói qua qua mà lại qua. !!!
————————————————————————-
Gần đây, trên các báo thế giới, các nhà khoa học gia người Nhật có đăng tin: “họ đã đào sâu 100 m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp đồng 1000 năm tuổi, chứng tỏ 1000 năm trước người Nhật đã xài điện thoại để bàn??!!!”. Vài ngày sau, người Mĩ lại đăng “họ đã đào sâu 200 m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp quang 2000 năm tuổi, chứng tỏ 2000 năm trước người Mĩ đã xài truyền hình cáp!!??”. Chỉ sau đó 1 ngày, người Việt Nam đăng tin “họ đã đào sâu 500 m xuống lòng đất và chẳng phát hiện ra gì cả, chứng tỏ 5000 năm trưoc viet nam xai Wireless,
————————————————————————-
Một người Pháp, một người Mỹ và một người Việt Nam tranh luận xem Adam và Eva là người nước nào.
Người Pháp: “Trần truồng và trụy lạc ngay trước mặt Thượng đế như thế, chỉ có thể là dân Pháp”.
Người Mỹ: “Yêu tự do đến mức lẽ ra có thể sống hạnh phúc, chỉ cần đừng đụng đến trái táo, vậy mà họ vẫn không chịu sự cấm đoán đó, thì chỉ có thể là dân Mỹ”.
Cuối cùng, người Việt Nam: “Quần áo chẳng có, nhà cửa chẳng có, thậm chí đến ăn một trái táo cũng bị cấm, thế mà vẫn bảo là sống trên Thiên đường, thì chỉ có thể là dân Việt Nam…”
————————————————————————-
Một du khách nước ngoài hỏi anh hướng dẫn viên : – “Tôi đã đến Việt Nam nhiều lần. Ở Việt Nam có hai vịnh rất nổi tiếng mà tôi đã tham quan là “Nha Trang Bay” và “Ha Long Bay“. Nhưng còn một vịnh tôi thấy quảng cáo rất nhiều, ở khắp nơi. Anh có thể dẫn tôi tham quan không?” Anh hướng dẫn viên vội hỏi “Xin ông cho biết tên của cái vịnh đó”. Ông khách chỉ lên bức tường bên đường rồi bập bẹ đánh vần “Cam Dai Bay”
————————————————————————-
Ông Việt Nam đụng phải ông người Tây, ông VN (mới biết tiếng Anh): I’m sorry, ông tây cũng lịch sự: I’m sorry too, ông VN nghe xong vội vàng: I’m sorry three, ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: What are you sorry for, ông VN làm luôn: I’m sorry five. Ông người tây bực mình: Oh shit!!! Ông VN hết hồn: Oh seven!!! Oh Seven ^^!
————————————————————————-
Trong đại hội hàng không quốc tế, một người Mỹ hùng hồn tuyên bố : – Hãy đưa tui cục sắt tui sẽ làm ra một con boeing 767 Người Nhật đứng gần đó bĩu môi : – Hãy đưa tui một ít chất bán dẫn tui sẽ trang bị cả hệ thống thông tin liên lạc trên con 767 đó Bác VN nãy giờ lo chụp hình cũng quay sang quả quyết : – Níu đưa tui một nữ tiếp viên hàng không tui có thể cho ra đời một phi hành đoàn và hành khách số lượng không hạn chế.