Ốm nhôm,ốm nhách trái chuối già
Thế mà bọn trẻ nó chẳng tha
Đứa mời, đứa chộp tuồng vội vã
Chẳng kể đến chi cái thân già!
Thân già cằn cỗi nhưng nó dai
Biết đâu móm lấy khúc thật dài
Gia tài giàu xụ xài thoải mái
Khỏi phải bon chen chốn trần ai
Một mai chuối bị bầm dập rồi
Tiếc làm chi nữa để nó hôi
Quẳng mẹ nó đi vào xọt rác
Quay sang kép nhí chẳng mấy hồi
Đau đớn thay cho kiếp tuổi già
Vài năm đôi tháng ắc ra ma
Chơi cho thỏa mãn đời chó má
Còn bao hơi sức xả hết ra
“Hết ra” xem như đã quá già
Còn chi thèm khát mà thiết tha
Kể như cuộc sống coi tàn tạ
Nhân thế từ đây lánh mấy bà