Tế nhị
Một con bạc bị thua cháy túi, không dám về nhà, chẳng còn đường nào khác bèn thắt cổ tự vẫn. Những người cùng hội không ai dám đi báo tin cho gia đình nạn nhân, sợ sẽ gây sốc cho họ. Cuối cùng Peter, người nổi tiếng ăn nói nhỏ nhẹ, tế nhị được đề cử làm việc này.
Tại nhà nạn nhân, Peter lịch sự chào vợ anh ta:
– Thưa bà, tôi từ chỗ anh Smith đến đây.
Bà vợ tru tréo lên:
– Sao, có phải hắn đang chết gí ở sòng bạc không ?
– Thưa vâng.
– Hắn lại đánh cho thua cháy túi đi rồi phải không?
– Thưa bà, đúng vậy.
– Trời ơi là trời, thế sao hắn không treo cổ chết quách đi cho rồi.
– Thưa bà, đã.
Nội Trợ Người Vợ
Một tên giết người hàng loạt không ghê tay bị đưa vào khu xà lim tử tù, giam suốt 20 năm. Trong thời gian này, hắn tạo được quan hệ khá tốt với quản ngục. Sắp tới ngày lên ghế điện, viên quản ngục muốn dành cho hắn một ân huệ cuối cùng, được yêu cầu bất cứ thứ gì mình thích.
Sau một ngày suy nghĩ, tên tử tù đề nghị ông giám ngục gặp vợ hắn, bảo cô ta nấu cho một nồi thịt hầm để hắn ăn lần cuối cùng. Viên quản ngục chạy đôn chạy đáo tới gặp vợ kẻ xấu số và hôm sau mang vào phòng giam một nồi thịt hầm to bự, do chính tay cô ta nấu.
Tối hôm trước ngày hành quyết, bạn tù hỏi:
– Đại ca có sợ ngày mai phải chết không?
– Không! Ngày mai tao sẽ không chết.
– Nhưng mai là thứ sáu, ngày 13 và tất cả bọn ta đều biết đó là ngày đại ca bị đưa lên ghế điện.
– Không sao đâu! Nếu đồ ăn vợ tao nấu không giết nổi tao thì không gì có thể.
Tên với chả tên
Chàng trai nhìn thấy một cô nàng khá xinh trong công viên đang đứng bên dòng sông rất thơ mộng. Chàng bèn tiến đến đọc mấy câu thơ làm quen kiểu nho nhã khiến nàng không thể không tiếp chuyện chàng. Sau một hồi nói chuyện say sưa, chàng trai mới ỉ ôi hỏi cô gái:
– Em ơi, nói chuyện sớm giờ mà anh còn chưa được biết quý danh em là gì? Nói cho anh nghe được không em?
Nàng ỏn ẻn :
– Thôi chả nói đâu, tên em nghe kỳ lắm!
– Hổng có sao đâu. Tên gì mà kỳ chớ, nói cho anh nghe đi mà, chàng năn nỉ.
– Thôi.
– Đi mà, nói đi!.
Nàng bèn cúi xuống lượm 1 cục đá lên cho chàng coi.
– Ờ, thì là cục đá!
Nàng cãi:
– Hổng phải. Là thạch.
Đoạn nàng chỉ tay xuống dòng sông. Chàng nhanh miệng đoán:
– Là nước. Không, thủy. Ồ, tên em là Thạch Thủy! Trời ơi, tên đẹp gần chết mà hổng chịu nói cho người ta nghe!
Nàng lắc đầu buồn buồn, liệng viên đá xuống nước và nói:
– Hổng phải, anh có nghe tiếng gì không? Thạch rớt xuống thủy kêu cái “tủm”. Tên em là thế đó. Đã biểu kỳ lắm đừng có hỏi mà.