Có hai nữ tu sỹ, một trong số họ rất giỏi toán và được gọi là Sơ Toán (ST) còn người kia thì rất giỏi về Logic nên được gọi là Sơ Logic (SL). Một hôm, trời tối mà họ vẫn còn chưa về tới tu viện.
ST: Sơ có nhận thấy có một người đàn ông đã theo chúng ta suốt 38 phút và 30 giây không? Không biết hắn tính làm gì?
SL: Suy luận một cách logic thì hắn định hãm hại chúng ta.
ST: Trời ơi! Không! Với tốc độ này thì 15 phút nữa hắn sẽ đuổi kịp chúng ta. Làm thế nào bây giờ?
SL: Ðiều logic duy nhất là chúng ta phải đi nhanh lên.
ST: Không có kết quả rồi, Sơ ơi!
SL: Tất nhiên là không hiệu quả rồi. Vì theo lẽ logic thì tên đó cũng sẽ đi nhanh lên.
ST: Thế làm gì bây giờ? Với vận tốc như thế thì chỉ 1 phút nữa là hắn tóm được chúng ta.
SL: Cách logic nhất bây giờ là chúng ta hãy chia làm hai. Sơ đi đường kia, tôi đi đường này. Theo lẽ logic thì hắn sẽ không đuổi được cả hai người.
Họ chia ra làm hai ngả. Tên đàn ông quyết định đuổi theo Sơ Logic. Sơ Toán về đến tu viện và vô cùng lo lắng cho Sơ Logic. Một lát sau, Sơ Logic cũng về đến nơi.
ST: Sơ Logic! Cám ơn đức Chúa là Sơ đã về! Nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra đi!
SL: Theo suy luận logic, vì hắn không thể đuổi theo cả hai nên hắn theo tôi.
ST: Ðúng, đúng! Nhưng sau đó chuyện gì xẩy ra?
SL: Chỉ một điều có logic diễn ra. Ðó là tôi chạy thục mạng và hắn cũng chạy thục mạng.
ST: Và?
SL: Hắn đuổi kịp tôi, đó là khả năng logic nhất.
ST: Thế sơ đã làm gì?
SL: Tôi đã hành động lôgíc nhất. Tôi vén váy lên.
ST: Ôi trời, Sơ ơi! Thế hắn làm gì?
SL: Hắn cũng thực hiện một hành động lôgíc nhất. Hắn tụt quần xuống.
ST: Lạy chúa! Chuyện gì xảy ra sau đó?
SL: Logic quá còn gì nữa Sơ? Một bà sơ với cái váy vén lên chắc chắn chạy nhanh hơn một thằng đàn ông với cái quần đang tụt xuống…