Một cặp vợ chồng lấy nhau đã 30 năm trở lại chốn xưa, nơi họ đã hưởng tuần trăng mật. Lái xe qua vùng nông thôn vắng vẻ, họ dừng lại bên một trại chăn nuôi có hàng rào cao ven đường.
Bà vợ thỏ thẻ:
– Mình ơi! Chúng mình làm lại chuyện đã từng làm cách đây 30 năm anh nhé!
Ông chồng đồng ý. Họ xuống xe, cô vợ dựa lưng vào hàng rào và hai người ân ái mặn nồng hơn bao giờ hết. Khi trở lại xe, ông chồng nhận xét:
– Cưng à! Em chưa bao giờ rung động mãnh liệt như lần này, 30 năm trước cũng không được như thế.
Bà vợ đáp:
– Miệng ông thì bịt miệng tôi không cho kêu, hai tay thì thít chặt người tôi không cho chống cự, 30 năm trước cái hàng rào ở đây không có điện.
*
* *
Đặc điểm của vợ thì sao?
Một đêm, người đàn ông xộc vào đồn cảnh sát vừa thở vừa nói:
– Vợ… vợ tôi… mất tích tối nay lúc 8 giờ.
Viên cảnh sát hỏi:
– Bình tĩnh đã nào! Bà ấy cao, nặng khoảng bao nhiêu?
Người đàn ông lắc đầu. Viên cảnh sát hỏi tiếp:
– Vậy bà ấy mặc áo gì?
Người đàn ông trả lời:
– Tôi không nhớ, nhưng bà ấy mang theo một con chó.
– Chó loại gì? – Viên cảnh sát hỏi tiếp.
Người đàn ông bắt đầu miêu tả:
– Chó đầu bò, có vằn, nặng khoảng 20kg, 3 chân màu trắng, chân phải phía trước có chút vằn, tai trái có một vết sẹo dài nhỏ, mắt trái 1 mí, mắt phải 2 mí.
Viên cảnh sát nói:
– Quá ổn, rất chi tiết! Chúng tôi sẽ tìm được con chó đầu bò đó cho ông.