Trên đường đi vào phòng phẫu thuật,người bác sĩ đã nhìn thấy cha của bệnh nhân trong phòng chờ. Khi nhìn thấy bác sĩ, người cha đã hét lên:
“Tại sao ông không trực ở Viện 24/24,ông có biết rằng tính mạng con trai tôi đang rất nguy hiểm không??.. Ông có phải là 1 bác sĩ có trách nhiệm không hả???”
Bác sĩ mìm cười và nói:
“Tôi xin lỗi ông nhưng tôi không phải ở trong Viện 24/24 và khi nhận được cuộc gọi tôi đã đến nhanh nhất có thể rồi..Tôi muốn ông bình tĩnh lại để tôi có thể an tâm vào phòng phẫu thuật”
“Bình tĩnh ư?? Nếu người nằm trong đó là con trai anh,anh sẽ bình tĩnh được sao?? Nếu con trai
ông chết thì giờ ông sẽ làm gì???”
Người cha giận dữ nói với bác sĩ. Bác sĩ vẫn mỉm cười và trả lời:
“Sách Kinh Thánh đã nói: Chúng ta đến từ cát bụi rồi cũng trờ về cát bụi mà thôi, tất cả sẽ do Chúa trời
quyết định. Tôi sẽ cố gắng hết khả năng, ông hãy cầu Chúa và chờ đợi 1 sự may mắn nào đó mà. Chúa mang lại.”
“Ông nói có vẻ rất dễ nhưng ông thử đứng trong cảm giác của tôi xem?”
1 vài giờ sau, ca phẫu thuật đã thành công:
“Cảm ơn Chúa, con trai của ông đã được cứu sống, ca phẫu thuật thành công. Nếu ông có thắc mắc gì thì hãy hỏi y tá”…
…Và không cần câu trả lời của người cha,người bác sĩ đã đi thẳng.
“Ông ấy thật là quá kiêu ngạo, ông ta không thể dành cho tôi 1 chút thời giàn để tôi hỏi về tình trạng của con trai tôi sao??” – Người cha nói với y tá cùng những bác sĩ ngay đó.
Cô y tá trả lời với 1 nét mặt không vui:
“Con trai của ông ấy đã qua đời vì 1 vụ tai nạn ngày hôm qua, ông ấy đang chuẩn bị cho việc chôn cất đứa con trai của mình thì chúng tôi phải gọi cho ông ấy để
cứu mạng sống của con trai anh…
.
Và bây giờ khi ông đã cứu được mạng sống của con trai anh thì ông ấy cần quay về để chuẩn bị nốt cho việc chôn cất người con trai của ông ấy”.