Một tay bác sĩ Do Thái thất nghiệp ở Mỹ ra mở phòng khám tư. Treo biển mỗi lần khám 20 đô, nếu chữa không khỏi đền 100 đô.
Một tay luật sư thấy ngon ăn vào khám:
– Tôi bị mất vị giác.
– Ô kê. Này y tá lấy lọ thuốc ở ô 135 nhỏ vào miệng bệnh nhân. Y tá làm theo.
Ôi! Đây là dầu hỏa mà?
– Chúc mừng ngài đã lấy lại vị giác. Cho xin 20 đô.
Cay quá, tuần sau tay luật sư quay trở lại:
– Tôi bị mất trí nhớ.
– Ô kê. Y tá lấy thuốc ở ô 135 cho bệnh nhân.
– Khoan, đó là dầu hỏa mà?
– Chúc mừng ngài đã lấy lại trí nhớ. Cho xin 20 đô.
Tuần sau nữa tay luật sư quay lại: Tôi không nhìn thấy gì?
Bệnh này chúng tôi chịu. Đây là 100 đô mời ngài cầm lấy.
– Cái gì? Đây là 20 đô chứ đâu phải 100 đô?
– Chúc mừng ngài đã lấy lại thị giác. Cho xin 20 đô.