Cán bộ kế hoạch hóa gia đình ở thành thị lên miền núi tư vẫn kế hoạch hóa gia đình cho một đôi vợ chồng sống ở vùng sâu vùng xa mới 30 tuổi nhưng đã có 8 đứa con.
Cán Bộ: Người dân chúng mày thật dốt. Cán bộ tư vẫn mãi mà vẫn đẻ lắm. Chả bằng một góc người thành thị.
Zi Én: (lầu bầu chửi thầm)
Tối về, Zi Én bảo vợ Chông Gió
Zi Én: Tao với mày tối nay phải đến nhà thằng giáo viên người thành thị xem nó “ấy” vợ nó thế nào mà cán bộ dân số bảo mình không bằng một góc của nó.
Tối đến, Zi Én cùng vợ rình rình ở nhà giáo viên người thành thị. Nhà sàn nên hơi cao, Zi Én không nhìn thấy gì bèn bảo vợ đứng lên trên lưng mình để xem. Xem ra người miền núi cũng galant phết. 10 phút sau, vợ Zi Én trèo xuống, mặt hơi đỏ. Zi Én quát:”Thế nào? Mày thấy gì không?” Chị vợ thèn thẹn lắc đầu: “Vợ chồng ông giáo ấy cũng thế. Chả khác gì lúc mình ấy tôi cả”. Zi Én tức lắm, lầm bầm:” Đồ đàn bà chúng mày đái ko qua ngọn cỏ. Cán bộ đã bảo khác là khác. Để ông đứng trên vai mày ông xem”
5 phút sau,Zi Én trèo xuống đất, mắt xanh mét, cắt không ra một giọt máu, chân tay run lẩy bẩy. Vợ lấy làm lạ lắm nhưng không dám hỏi. Trên đường về, Zi Én rỉ tai vợ: “Thôi mình nghèo cũng được, đẻ nhiều cũng được chứ tao không bắt chước được cách ấy vợ của bọn người thành thị đâu.Chúng nó ấy nhau xong lột da vứt vào sọt rác. Đau lắm, tao chịu”