Vợ là quả ớt chín cây,
Đỏ tươi ngoài vỏ nhưng cay trong lòng,
Vợ là một đóa hoa hồng
Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà.
Vợ là nắng gió mưa sa,
Vợ là giông tố phong ba bão bùng,
Nhiều người nhờ vợ nên ông
Nhiều anh vì vợ mất không cơ đồ.
Vợ là suối những nguồn thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy,
Vợ là một chút men say
Là nước hoa bưởi thơm ngây ngất lòng.
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng đắm say,
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta.
Vợ là nụ, vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân,
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà.
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê,
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.
Vợ là chỗ dựa của chồng
Nhiều anh dám bảo vợ không là gì?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Nghìn năm con tạo xoay vần
Đàn ông sợ vợ muôn phần khôn ngoan.
Đàn ông nịnh vợ thì sang
Đàn ông chê vợ tan hoang cửa nhà.
Mấy lời nhắn nhủ gần xa
Làm chồng phải biết vợ là trời cho!
(Sưu tầm)