Trên chuyến bay từ Bắc vào Nam bay qua đèo Ngang. Đồng chí lãnh đạo Tèo lên tiếng : – Ðất nước mình mấy trăm năm nay làm ăn không khấm khá chắc cũng tại cái đèo này. Nó nằm ngang chình ình nên tổ tiên ta đã đặt tên chonó là Ðèo Ngang. Chính vì vậy nên làm ăn không phất lên được! Mọi người thắc mắc hỏi tại sao ? Đồng chí Tèo giải thích : – Có gì đâu! Ðèo Ngang là “Ðang Nghèo”! Nếu bây giờ mình đổi lại là “Ðèo Nghếch” thì “Ðếch Nghèo” thôi. Thật là linh ứng. Sau vài năm, kinh tế phát triển đi lên, làm ăn khấm khá, dân chúng ấm no. Nhưng thói đời hể no cơm, ấm cật thì dậm dật các chân…, vì vậy dân số càng ngày càng tăng, mà lại tăng quá mức. Vì vậy các đồng chí lãnh đạo họp khẩn cấp để tìm cách chặn đứng nạn tăng dân số. Nhưng tìm mãi vẫn chưa ra kế hoạch nào. Đành phải xin ý kiến đồng chí Tèo lãnh đạo năm xưa : – Trước đây ta đổi Ðèo Ngang thành Ðèo Nghếch thì đúng là có hiệu quả như mong muốn, vậy nay ta lại đổi thêm một lần nữa xem sao vì cái tên nó nói lên cái đặc điểm của vùng đất địa linh nhân kiệt yết hầu của nước ta. Mọi người nhâu nhâu hỏi: – Nhưng mà đèo núi thì ăn nhập gì tới việc kế hoạch hóa gia đình ? – Có chứ! – Thế đồng chí định đổi tên thành đèo gì ? – Ðèo Ðứng !