Hội thảo tuần qua của Hội đã đưa ra kết luận về việc tại sao các ông chồng không bao giờ hỏi vợ “ai là chủ nhà này?”. Đó là vì điều này đã rõ ràng quá rồi. Vì nếu anh là chủ, anh sẽ không đặt câu hỏi như vậy.
*
* *
Một diễn giả người Mỹ phát biểu trên nhật báo hôm nay:
Đây là một đất nước tự do. Ở Mỹ, một người đàn ông có thể đứng dậy và nói hết mọi sự thật, nếu anh ta không sợ vợ, mẹ vợ, hàng xóm, hay ông chủ; Và nếu anh ta nghĩ điều đó không làm hại đến danh tiếng hay công việc kinh doanh của mình… Quan trọng nhất là anh ta biết chắc chắn rằng Sở Thuế không nghe thấy!
*
* *
Tin từ trưởng thôn Tiền cung cấp:
Hôm qua, chủ tịch hội Không sợ vợ đã cãi nhau với bà xã một trận ra trò, kết quả là vợ ông đã phải quỳ trước mặt ông. Điều làm ông khó chịu nhất là cô ấy cứ luôn miệng quát bắt ông chui ra khỏi gầm giường!
*
* *
Tin quảng cáo:
Một nghĩa địa mới đưa vào sử dụng liền cho đăng quảng cáo trên một tờ báo như sau: Khu nghĩa địa hạng nhất! Quang cảnh kề bãi tắm tuyệt vời! Tuyệt đối yên tĩnh! Ai đã một lần đến với nghĩa trang của chúng tôi ắt chẳng bao giờ muốn ra về nữa!
*
* *
Tin từ bảng tin thôn:
Bà con đi đường mỗi buổi sáng chú ý, rất nhiều “mìn” của các chú cẩu được ông (bà) chủ vô ý thức dẫn đi rải rác khắp các hang cùng ngõ hẻm. Đã đến lúc đặt ra quy định phạt những người vô ý thức trong chuyện đưa chó đi “giải quyết nỗi buồn”.
*
* *
Tin từ bãi biển:
Phụ nữ thật lạ lùng. Nếu hai vợ chồng ngồi bên bờ biển, anh chồng không rời mắt khỏi một cô tóc vàng xinh đẹp thì cô vợ cáu ngay, rằng anh là người có vợ rồi mà cứ hau háu nhìn người ta như thế, khó coi lắm. Nhưng một người ăn kiêng vì mắc bệnh tiểu đường, thì chẳng lẽ anh ta không được quyền ngắm nghía thực phẩm khi đi qua những cửa hàng sang trọng ư?
Theo 24H