Lúc Quỳnh còn là học trò nhà nghèo, phải ra đền Sòng xin cấy rẽ. Đền Sòng quê ông là nơi thờ Bà Chúa Liễu nổi tiếng rất linh thiên, không ai là không kinh sợ. Chúa Liễu có nhiều ruộng và bà cũng cho cấy rẽ để lấy lợi. Lần ấy, Quỳnh vào đền khấn mượn đất xong thì khấn quẻ âm dương hỏi Chúa là bà lấy gốc hay lấy ngọn trong vụ thu hoạch tới. Lần đầu Chúa bảo lấy ngọn, ... Xem chi tiết
Trạng Quỳnh: Phơi sách, Phơi bụng
Quỳnh có một lão trọc phú. Lão này đã dốt lại thích học làm sang, thỉnh thoảng mò đến nhà Trạng, đòi mượn sách. Tất nhiên lão có mượn được sách về thì cũng biết gì đâu đọc. Quỳnh bực lắm, một bận, thấy lão lấp ló đầu cổng, Quỳnh vội vác ngay chiếc chõng tre ra sân, cởi áo nằm phơi bụng. Lão trọc phú bước vào, thấy lạ, hỏi:- Thầy làm gì thế?Quỳnh ... Xem chi tiết
Trạng Quỳnh: Miệng kẻ sang
Bấy giờ Quỳnh đã hơi lớn, đang độ thiếu niên. Trên đường từ phủ về khát quá, Quỳnh vào một quán nước bên đường. Trong quán có một viên quan, dáng oai vệ, đang ngồi nhai trầu bỏm bẻm. Cạnh đó, có một lính vệ đứng hầu. Quan nhai xong, hách dịch vứt miếng bã trầu ra đất.Quỳnh đang ngồi uống nước, thấy ngứa mắt liền bước lại cuối nhặt lên, ngắm nghía như muốn ... Xem chi tiết
Trạng Quỳnh: Đất nứt con bọ hung
Từ thuở bé, ngoài tính nghịch ngợm, hiếu động, Quỳnh còn tỏ ra thông minh xuất chúng khi học rất giỏi và đối đáp hay, nhất là khi ứng khẩu.Trong làng cậu bé Quỳnh có một người hay chữ nhưng tính tình kiêu ngạo, đi đâu cũng khoe khoang, tên gọi là ông Tú Cát. Tất nhiên, từ nhỏ Quỳnh đã ghét những người có bản tính như vậy. Một hôm, Quỳnh đang đứng xem đàn lợn ... Xem chi tiết
Trạng Quỳnh: Dê đực chửa
Tiếng tăm về một thần đồng nhanh chóng được truyền tụng khắp nơi, ngày càng lan rộng và đến tận kinh đô. Nhà vua muốn biết hư thực ra sao, nhưng là người chuộng nhân tài, sau khi suy nghĩ, vua bèn ban lệnh: Cả phủ Thanh Hóa, mỗi làng phải đem nộp một con dê đực đang chửa. Sau hai tháng, nếu làng nào không có sẽ bị trị tội. Cái lệnh chéo ngoe ấy tất nhiên làm dân chúng ... Xem chi tiết
Trạng Quỳnh: Đầu to bằng cái bồ
Chuyện kể rằng lúc Quỳnh còn nhỏ, mới bảy tám tuổi, Quỳnh đã tỏ ra thông minh đỉnh ngộ nhưng cũng là một đứa trẻ chúa nghịch. Hồi ấy bọn trẻ thường chơi trò xước xách, lấy tàu chuối làm cờ, lá sen làm lọng. Trong trò chơi, Quỳnh bao giờ cũng lấn lướt.Một đêm mùa thu, trăng tháng tám sáng vằng vặc, đang chơi với đám trẻ ở sân nhà, Quỳnh bảo:- Chúng ... Xem chi tiết
Tổ cha cái lũ Tàu điên!
Tiên sư cái lũ Hán tham Bay đừng có tưởng nước Nam sợ mày Từ xưa dân của choa đây Trẻ già trai gái dựng xây nước nhà. Mỗi khi cần phải xông pha Dân choa quyết chí không tha thằng nào. Hoàng, Trường Sa của chúng tao Quyết tâm bảo vệ chẳng nao núng lòng. Dân choa gan dạ anh hùng Năm châu bốn biển đã từng xuýt xoa. Trí-mưu-đức-dũng những là Luôn luôn ở thế bậc ... Xem chi tiết
Phương trình Nhớ!
Có một phương trình NHỚ Ẩn x: tên một người Chuyển vế và đổi dấu Trời! Nhớ đến… dở hơi! Ẩn x 17 tuổi Căn bậc tim hoa hồng “Ẩn” lắc đầu quầy quậy “Hoa hồng” nhân “cô đơn” Trị tuyệt đối trái tim Chỉ có tên |ẩn x| Ơi dấu trừ tự tin Anh hóa tên chết nhát Anh vắt đầu cho óc nát Anh tính đến đầu già Cố tìm ra lời đáp Lời đáp nằm ở đâu Ẩn x! Trời, khó ... Xem chi tiết
Mỗi ngày, tôi chọn 1 niềm vui…
Mỗi ngày, tôi chọn 1 niềm vui Chọn tới, chọn lui hết mẹ 1 ngày !!! Tôi chợt nhớ rằng vì sao tôi sống Vì có bao người, thèm sống hơn tôi. Và như thế tôi lướt face hằng ngày Và như thế tôi sống ngu dần dần......... Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi Đường đến vinh quang đường đến địa ngục chân chợt rã rời, lòng tôi đau nhói Và thế tôi ngồi,nghịch lap on face ... Xem chi tiết
Khoa ngoại!
Ở vùng miền núi anh chàng vô tình bị bắn trúng cung tên mắt kẹt vô bụng người nhà anh không dám rút ra đành để y như vậy tới bệnh viện nhờ lấy ra.Khi gia đình anh đưa anh vô tới khoa ngoại nhờ lâý ra được các bác sỉ nhanh chóng tận tình chạy lấy cưa ra, cưa ngang mũi tên, rồi rửa vết thương băng lại các bàc sĩ và y tá nói xong rồi !Người nhà anh này ngạc nhiên ... Xem chi tiết