Thân anh như mấy củ khoai
Sáng sáng em đói, em nhai đỡ lòng
Thân anh như cỏ ngoài đồng
Buồn thì em nhổ, em trồng rau răm
Thân anh như cọng bánh tằm
Bữa nào nổi giận, em ngâm xuống sình
Thân anh như đám lục bình
Heo mà có đói, em… ‘rinh’ vô chuồng!
Thân anh như một miếng đường
Em thời háo ngọt chẳng nhường mấy khi
Thân anh như ổ bánh mì
Em mà đói bụng, nhăm nhi cầm chừng
Thân anh như mấy củ gừng
Hôi rình, em chả có ưng tí nào
Thân anh như bịch me ngào
Chỉ cần ba phút, em ‘xào’ hết trơn
Thân anh như sợi dây đờn
Khi vui em gảy, khi hờn em quăng
Thân anh như cánh buồm căng
Em thổi một cái là… văng lên bờ!