8 – Vô trung sinh hữu
Cổ nhân nói: “Thời thế tạo anh hùng”, quả đúng như vậy. Nhưng ái tình thì phải tự tạo thời thế. Chính vì vậy mà ta phải dùng kế “Không có mà làm thành có”, tự tạo ra chuyện để lấy cớ, lấy thời cơ tỏ rõ bản lĩnh của ta.
“Vô trung sinh hữu” thường có mặt trái của nó, đời là thế mà, biến không thành có thì cũng rất bị dính chưởng “có… cũng như không”.
*
* *
Hoặc ví như ta biết một chút thi ca, thì chờ mỗi sáng thứ 6 vào “Cười 24H” xem Mất Giấc Ngủ Trưa hôm đó đề tài gì, nếu đề tài tình yêu ta làm một bài dăm ba câu, lồng vào đó những ý tứ cho nàng. Tất nhiên phải ghi chú để Tú Jap không chỉnh sửa, kẻo sai ý thì đúng là “mất giấc ngủ… thật”.
*
* *
Kế “Vô trung sinh hữu” hình dung như là tu hú đẻ nhờ, tổ thì chim khác làm, nhưng con tu hú cứ đến đặt trứng của nó vào đó, rồi lại nhờ loài chim khác ấp luôn. Chẳng hạn, cùng nàng đi ăn lẩu bò, ta phải kể về các cuộc đấu bò tót, đấu gà, đá bóng… để nàng thấy kiến thức của ta rất sâu rộng.
*
* *
Trong sử sách, một mình Trương Nghi dối Tề, lừa Triệu, dọa Ngụy, thuyết Yên, bịp Sở. Tức là dùng kế “Vô trung sinh hữu”, sau đó tiêu diệt sáu nước, dựng thành cơ nghiệp thống nhất cho nhà Tần. Còn ta thì chỉ cần thu tóm nàng, nên chỉ cần hành động nhẹ nhàng, ví dụ: Chụp những kiểu ảnh “có 1 không 2” rồi gửi nàng, nàng sẽ tròn mắt vì thích thú.
*
* *
Kị nhất của “Vô trung sinh hữu” là ta khuấy nước cho đục để bắt cá, nhưng khuấy xong nước thì ta cũng kiệt sức, kẻ khác “đục nước béo cò” hưởng tất. Hoặc cá không thích nước đục nên chạy sang chỗ nước trong, vậy là công toi. Vì vậy nên có kế hoạch tỉ mỉ, chi tiết kẻo ta cứ mãi “hành động một mình trong cái vòng luẩn quẩn”!