(36): Tẩu kế
Tại sao kế sau chót của “tam thập lục kế” lại đặt là “kế chạy”? Thậm chí có câu: “Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách”. (Ba mươi sáu chước, chạy là hơn hết!)
Vì kế này liên quan nhiều đến sự thành bại của một công việc lớn. Bất luận là cưa gái vào thời điểm nào cũng ai là có thể thắng hoài. Trong quá trình cưa cẩm bao gồm nhiều kiểu thắng, nhiều kiểu bại, lúc ẩn lúc hiện, trong chớp mắt dồn dập cả trăm ngàn biến chuyển. Nếu không ứng phó mau lẹ để tránh những cảnh bất lợi, để nắm mau lợi thế mà tiến tới thắng lợi, thì không thể tìm được ý trung nhân.
*
* *
Chạy có nhiều phương thức. Đánh nhau có bỏ giáp, bỏ vũ khí mà chạy, bỏ đường nhỏ mà chạy tới đường lớn, bỏ đường bộ mà chạy sang đường thủy… Tán gái có “tạm im lặng”; “không đến nhà nàng nữa”; “không trồng cây si”; thậm chí có thể nghiến răng chịu đau đớn về thể xác lần tinh thần khi nàng tươi cười đi cùng kể khác. Các phương thức tuy không giống nhau nhưng cùng hướng chung đến mục đích là tránh tai họa để bảo đảm an toàn, để bảo toàn lực lượng.
*
* *
“Tẩu kế” không phải là chạy dài. Chạy chỉ là một giải pháp để mà sẽ quay lại. Tạm rút lui để chuẩn bị lại tư thế vững mạnh hơn, tập trung nỗ lực và củng cố tinh thần, chọn một cơ hội thuận tiện để quật lại, ấy mới thực là “Tẩu kế”. Tinh hoa của kế chạy là giành thời gian, bảo tồn sức khỏe, tinh thần để nghĩ kế đi đến thắng lợi cuối cùng.
*
* *
Tuy nhiên, vạn bất đắc dĩ mới dùng kế này. Vì khi chạy, sẽ mất tinh thần, mất sự tin tưởng ở xung quanh vì “bạn bè chế nhạo, hàng xóm chê cười, bằng hữu xem thường”. Nếu không giải quyết cho chính xác những vấn đề trên thì “tẩu” không còn là một kế hoạch nữa, mà là một sự tan rã vậy!